Đôi khi chúng ta thường tự hỏi, những năm tháng rung động đầu đời của mình liệu có còn vẹn nguyên trong trí nhớ hay không. Câu trả lời có lẽ nằm trong những thước phim nhẹ nhàng và sâu lắng của Mắt Biếc.
Trailer chính thức của bộ phim Mắt Biếc
Từ xưa đến nay, tình đơn phương luôn khiến con người ta day dứt và hoài niệm. Mối tình khắc cốt ghi tâm mà cậu thanh niên Ngạn (Trần Nghĩa thủ vai) dành cho cô bạn học của mình đã lay động hàng triệu trái tim khán giả, từ trong những trang sách và bây giờ là phiên bản điện ảnh.
Từ tác phẩm văn học trở thành bộ phim được yêu thích trên màn ảnh rộng
Mắt Biếc là tác phẩm thứ ba của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh được chuyển thể thành phim sau thành công của Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh và Cô gái đến từ hôm qua. Được chỉ đạo sản xuất và dẫn dắt bởi đạo diễn Victor Vũ, người từng nổi tiếng với các tựa phim như Quả tim máu, Người bất tử hay Cô dâu đại chiến.
Bộ phim trung thành với nguyên tác, câu chuyện mở ra dưới góc nhìn của nhân vật Ngạn, nơi có ngôi làng Đo Đo nhỏ bé, nghèo khó. Ngạn từ lúc còn là cậu bé đến khi trở thành chàng thiếu niên bắt đầu bước chân lên thành phố học và rồi kết thúc là hình ảnh Ngạn ở tuổi trung niên.
Ngạn đã đem lòng yêu mến đôi mắt xinh đẹp của Hà Lan (Trúc Anh thủ vai) ngay từ lần đầu gặp gỡ, khi cậu bé mới chỉ là chú nhóc cấp một. Thuở đó Ngạn chưa gọi Mắt Biếc là Mắt Biếc, cậu chỉ biết một điều là phải bảo vệ cô bạn gái thân thiết đầu tiên của mình.
Tình cảm thủy chung ấy luôn nằm trong trái tim Ngạn, đến tận mãi sau này mà chính cậu cũng không thể ngờ tới. Đó là cách để diễn biến tâm lý và suy nghĩ của Ngạn dần trưởng thành, đau đớn nhưng vượt qua được chính bản thân mình.
Với bất cứ ai từng đọc tiểu thuyết thì đều có thể hiểu và thấy rõ hầu hết các tình tiết trong truyện đều được đưa lên màn ảnh lớn. Còn với những ai lần đầu xem Mắt Biếc, câu chuyện về Ngạn và Hà Lan sẽ đem lại những cảm xúc thật đẹp, đủ khiến người xem phải lặng người nghĩ về quá khứ.
Mắt Biếc và những thước phim đi vào lòng người
Với thời lượng gần hai tiếng đồng hồ, Mắt Biếc tuy không thể diễn tả hết toàn bộ phần tuổi thơ của Ngạn và Hà Lan ở làng Đo Đo nhưng cũng đủ để khiến người xem hiểu được tình cảm, sự gắn bó của hai nhân vật với mảnh đất nơi họ sinh ra và lớn lên.
Những năm tháng tươi đẹp của hai người dần trôi qua, Ngạn vẫn thầm yêu thương Hà Lan bằng tình cảm đơn thuần và chân thành nhất. Biến cố xảy đến khi cả hai lên thành phố để tiếp tục việc học hành, lúc này Ngạn và Hà Lan với hai tư duy khác biệt bắt đầu xuất hiện mâu thuẫn.
Theo dõi Mắt Biếc, khán giả sẽ nhìn thấy hình ảnh Ngạn chung tình đến mức có thể bị gọi là ngốc nghếch. Cậu kiên nhẫn giấu chặt tình cảm của mình và âm thầm ở bên cạnh bảo vệ Hà Lan khi cô vấp ngã lần đầu tiên trong đời, bị mọi người xa lánh vì chửa hoang rồi buộc phải bỏ học.
Rồi cậu trở thành một người cha bất đắc dĩ, chăm sóc cho cô con gái Trà Long (Khánh Vân thủ vai) của Hà Lan. Ngạn không yêu thương thêm bất kì một hình bóng người con gái nào khác, từ lúc thành niên cho đến khi trở thành người đàn ông ngoài ba mươi trầm ổn.
Có những người sẽ ngưỡng mộ tình cảm sâu đậm mà Ngạn dành cho Hà Lan nhưng cũng có người cho rằng Ngạn thật khờ khạo, cứ đuổi theo một người mãi mãi không ngoái lại nhìn mình dù chỉ một lần.
Ai cũng có quan điểm riêng nhưng Ngạn là Ngạn, là người yêu làng Đo Đo và yêu cả cô gái từng thuộc về ngôi làng thân yêu ấy. Chẳng ai có thể hiểu vì sao Ngạn mãi không thể thoát ra được đôi mắt biếc đó, thậm chí ngay cả bản thân cậu cũng không tài nào hiểu nổi.
Khán giả chỉ biết rằng, Ngạn với tính cách nhút nhát của mình đã bỏ lỡ cơ hội được bày tỏ tình cảm với người con gái cậu nhất mực yêu thương. Ngay cả khi cậu cùng Hà Lan lên thành phố, cậu cũng không thể tìm được cách nói chuyện để thấu hiểu cô.
Khi Hà Lan bị Dũng, người anh họ của Ngạn dành mất, cậu cũng không đủ dũng cảm đứng lên bảo vệ tình yêu của mình và giữ lấy người mình yêu. Ngạn chỉ đành đau xót đứng nhìn Hà Lan vui vẻ hạnh phúc bên cạnh người con trai khác.
Và sau đó là bất lực chứng kiến Hà Lan đau khổ vì Dũng, cho dù những nắm đấm cậu hướng đến Dũng đầy mạnh mẽ nhưng tình yêu cậu dành cho Hà Lan lại chẳng thể rành mạch và thẳng thắn như nắm đấm đó.
Có thể nói, tình yêu của Ngạn là một tình yêu trong trẻo nhưng đầy tuyệt vọng. Cậu đã lựa chọn con đường không có lối thoát, vậy nên giọt nước mắt tiếc nuối là kết quả tất yếu cậu phải nhận về mình.
Còn Hà Lan, hẳn nhiều khán giả đọc nguyên tác và xem phim đều sẽ ghét cô, một người con gái vì ham mê đô thị phồn hoa mà bỏ lỡ người yêu thương mình thật lòng. Một người con gái sẵn sàng chạy theo những lời hoa mỹ, những thứ mới lạ để rồi vấp sai lầm.
Thế nhưng khán giả không phải Hà Lan, không hiểu được cảm giác hụt hẫng của cô nơi đồi sim khi chàng trai mình thương không dám ngỏ lời. Cũng không ai phải chịu đựng biến cố như cô, đóng kín cửa trốn cả thế giới khi không chồng mà chửa, đánh mất tuổi thanh xuân đẹp đẽ.
Chỉ có Hà Lan mới cảm nhận được hết tất cả những nỗi đau, sự hối hận vì tuổi trẻ nông nổi khi nhìn cô con gái ngày một lớn dần. Chỉ có Hà Lan mới biết lòng mình chất chứa bao nhiêu đau khổ và nuối tiếc khi chàng trai luôn bên cạnh sẵn sàng yêu thương mình rời đi.
Bên cạnh đó, mối quan hệ giữa Ngạn và Trà Long, cô con gái của Hà Lan về sau cũng thu hút nhiều sự chú ý từ khán giả. Giống như mẹ, tuổi thơ của Trà Long gắn liền với từng khoảng sân góc trời của ngôi làng Đo Đo và với hình ảnh một người vô cùng thân thương, đó là Ngạn.
Chính vì thế mà từ tình cảm yêu mến dành cho người thân, Trà Long dần có sự thương nhớ sâu sắc hơn dành cho chú Ngạn khi cô gái nhỏ nay đã trở thành một thiếu nữ mười tám đôi mươi. Dù không sở hữu đôi mắt biếc đẹp như mẹ nhưng Trà Long cũng trổ mã ngày càng xinh đẹp.
Song những gì mà Ngạn dành cho Trà Long chỉ là tình thương đặc biệt, như người cha dành cho cô con gái đỡ đầu từ lúc lọt lòng. Ngạn che chở và bảo bọc cho Trà Long cũng bởi anh đã quá yêu thương Hà Lan, mọi thứ thuộc về Hà Lan anh đều trân quý.
Nhịp phim Mắt biếc diễn ra chậm rãi, rành mạch, phân chia từng giai đoạn rõ ràng giúp người xem cảm nhận được sợi dây liền mạch cảm xúc xuyên suốt bộ phim. Cho dù là những người đã biết rõ nội dung tác phẩm nhưng vẫn không thể rời mắt khỏi màn hình quá lâu.
Những tình tiết mới xuất hiện trong bản điện ảnh
Đạo diễn Victor Vũ đã rất tài năng khi vừa tôn trọng nguyên tác nhưng cũng vừa đủ sáng tạo để thêm thắt vào một vài biến tấu, sự thay đổi vô cùng duyên dáng và khéo léo để tăng độ nhịp nhàng, mạch lạc cho tác phẩm.
Đầu tiên phải kể đến sự xuất hiện của nhân vật Hồng, đây rõ ràng là một nhân vật không hề có mặt trong những trang sách nên thơ của Nguyễn Nhật Ánh mà đã được nhà sản xuất và biên kịch viết riêng để đưa vào Mắt Biếc bản điện ảnh.
Trong một bộ phim dường như chỉ toàn những nốt trầm buồn thì Hồng giống như những ánh nắng hiếm hoi giữa mùa đông lạnh lẽo, mang lại một vẻ tươi sáng và hài hước, góp phần mang đến góc nhìn khách quan hơn cho mối tình đơn phương của Ngạn.
Mặc dù Hồng yêu thầm Ngạn suốt nhiều trời và tình yêu của cô cũng không được hồi đáp nhưng người ta vẫn có thể thấy một Hồng quyết đoán và mạnh mẽ, đó là khi cô quyết định chấm dứt sự chờ đợi dành cho Ngạn vào cái ngày cô rời khỏi làng Đo Đo.
Nhân vật Hà Lan cũng được Victor Vũ xây dựng một cách có chiều sâu và diễn biến nội tâm phức tạp hơn so với nguyên tác. Nếu như trong những trang văn, người đọc thấy một Hà Lan nông nổi, trẻ con và hoàn toàn không yêu Ngạn thì khi lên phim, cô gái ấy đã từng chờ đợi Ngạn thổ lộ đến nhường nào.
Có lẽ Victor Vũ muốn tạo thêm những nút thắt hợp lý hơn cho mạch phát triển tình cảm của các tuyến nhân vật nên Hà Lan với một vài nét thay đổi trong tình cảm và suy nghĩ đã giúp khán giả chạm đến tác phẩm theo một góc nhìn mới.
Hà Lan trong suốt khoảng thời gian thơ ấu đến lúc trở thành một cô thiếu nữ xinh đẹp với đôi mắt biếc đã luôn ở bên cạnh Ngạn không rời, cùng nhau trải qua những năm tháng tươi đẹp nhất. Cả hai luôn có nhau, mọi kỷ niệm sâu sắc nhất nơi quê nhà của Hà Lan đều có hình bóng Ngạn.
Chính vì vậy việc Hà Lan có tình cảm với Ngạn dù ít hay nhiều cũng là điều không thể phủ nhận. Chắc hẳn sau khi xem xong bộ phim, khán giả không thể nào quên được cảnh chia tay giữa Ngạn và Hà Lan trên đồi sim tím, trước khi nàng rời nhà lên thành phố trước Ngạn.
Có lẽ đó là một phân cảnh mà Hà Lan thể hiện rõ ràng nhất cảm tình dành cô cho người bạn thân của mình. Từ ánh nhìn, giọng nói cho đến cử chỉ, tất cả đều toát lên vẻ chân thành ngại ngùng của cô thiếu nữ mới lớn.
Điều đáng tiếc là Ngạn lại không nhận ra điều đó, cậu trai với dáng vẻ nhút nhát và lo lắng đầy vụng về đã để vuột mất một khoảnh khắc đáng giá. Đó cũng là khoảnh khắc duy nhất trong cuộc đờimà Ngạn có được để dũng cảm bày tỏ lòng yêu.
Diễn biến tâm lý của Hà Lan sau biến cố cũng được đẩy sâu hơn, sát sao hơn để giúp cho người xem nhận ra sự thay đổi từ một cô gái vui tươi, hồn nhiên nay đã trở nên trầm tư và chỉ biết vùi đầu vào công việc trong nỗ lực bắt đầu cuộc sống mới.
Những suy nghĩ, nhìn nhận vị trí dành cho Ngạn trong lòng cô cũng dần thay đổi, Hà Lan biết ơn cậu, trân quý cậu nhưng cô cho rằng cả hai không thể tiến tới xa hơn khoảng cách bạn bè được nữa.
Cái kết mở của bộ phim cũng là một trong những thay đổi lớn so với nguyên tác, một cánh cửa còn bỏ ngỏ cho mối tình của Ngạn dành cho Hà Lan sau mấy chục năm ôm một bóng hình mãi không cách nào quên.
Mắt Biếc và những thành công đến từ dàn diễn viên trẻ tài năng
Với những độc giả coi những tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh như là sách gối đầu giường thì có lẽ họ đều sẽ tò mò, cố gắng mường tượng hình ảnh những nhân vật trong các câu chuyện sẽ như thế nào khi bước ra ngoài đời thực.
Về điểm này thì dàn diễn viên Mắt Biếc hoàn toàn chiếm trọn tình cảm và sự yêu mến của khán giả. Dù họ đều là những gương mặt trẻ trong làng điện ảnh song diễn xuất sinh động của tất cả các diễn viên đã giúp những nhân vật như Ngạn, Hà Lan, Dũng hay Trà Long trở nên chân thật.
Trần Nghĩa thành công mang đến hình ảnh một Ngạn si tình, trẻ trung, nhiệt huyết và chân thành khi còn khoác áo đồng phục. Sau đó là Ngạn đĩnh đạc, có phần trầm ổn và sâu sắc hơn khi bước vào độ tuổi trung niên.
Rõ ràng đây là một nhân vật khó nhằn, để có thể lột tả được tình cảm Ngạn dành cho Hà Lan nhưng lại không hề quá phô trương, điều đó phải được chú trọng qua từng cử chỉ, ánh mắt và cách nói chuyện đặc biệt mà chỉ có Ngạn mới có.
Ngoài ra giọng lồng tiếng nhân vật Ngạn của Phạm Đình Thái Ngân cũng là yếu tố quan trọng thúc đẩy cảm xúc của khán giả. Với âm giọng trầm ấm, nhẹ nhàng vào khoảnh khắc Ngạn cầm đàn và cất tiếng hát đã đưa đẩy tâm trí người xem chìm đắm hoàn toàn vào Mắt Biếc.
Trúc Anh thì lại thể hiện được một Hà Lan vô cùng xinh đẹp, rạng ngời với đôi mắt biếc sâu thẳm như làn nước mùa thu. Lần đầu đảm nhiệm vai chính trong một tác phẩm điện ảnh, Trúc Anh đã lột tả tròn trịa một Hà Lan tuổi mới lớn đầy hồn nhiên và mơ mộng.
Điểm đặc biệt là phân cảnh Hà Lan trở dạ, với một cô gái còn trẻ tuổi như Trúc Anh, để diễn được hình ảnh người con gái bị phản bội và phải sinh con một mình là điều không dễ. Tuy vậy, cô lại có thể hoàn thành xuất sắc cảnh quay ấy và khiến khán giả phải nghẹn ngào theo.
Tuy vậy, Trúc Anh về sau lại bị hụt hơi và diễn xuất có phần gượng gạo, không toát lên phong thái của người phụ nữ từng trải qua nhiều biến cố. Thế nhưng Trúc Anh còn trẻ và với những gì cô đã làm được trong vai chính đầu tiên, người hâm mộ tin rằng tương lai cô sẽ còn tỏa sáng.
Trái ngược với hình ảnh Hà Lan buồn bã cô đơn tuổi trung niên, Trà Long của Khánh Vân mang đến niềm vui cho cuộc đời Ngạn và cho cả phần còn lại của Mắt Biếc. Dáng vẻ xinh xắn và gương mặt rạng rỡ của Khánh Vân giúp cô hoá thân trọn vẹn vào nhân vật, có những phân cảnh thậm chí còn lu mờ được cả Hà Lan.
Trà Long là nhân vật đặc biệt của Mắt Biếc, cô bé sinh ra và lớn lên trong một hoàn cảnh éo le khi không có bố còn mẹ thì luôn bận rộn với công việc trên thành phố. Tuổi thơ thiếu thốn người thân lẫn sự quan tâm chăm sóc có lẽ đã khiến cô bé phải trở nên mạnh mẽ hơn người.
Tuy nhiên đây lại không phải là nhân vật quá phức tạp, bởi mọi suy nghĩ và cảm xúc của Trà Long đều được bộc lộ một cách thẳng thắn qua gương mặt lẫn cách nói chuyện. Điều đó giúp Khánh Vân dễ dàng nắm bắt nhân vật, hiểu được tính cách đặc trưng mà mình cần phải thể hiện.
Cùng với đó, anh chàng Dũng “bad boy” của Trần Phong và cô giáo si tình Hồng do Thảo Tâm đảm nhận đều là những nhân vật thú vị, có nét diễn xuất ấn tượng riêng.
Đặc biệt là Dũng, người chịu trách nhiệm chính cho biến cố lớn nhất trong cuộc đời của Hà Lan. Mặc dù bề ngoài Dũng là một chàng trai bất cần và quậy phá nhưng anh cũng đã cố gắng để trở thành một người đàn ông có trách nhiệm với Hà Lan.
Có thể thấy mỗi vai diễn dường như đã được đo ni đóng giày cho dàn diễn viên trẻ đầy tiềm năng và sáng tạo này. Đối với đạo diễn Victor Vũ, điều đau đầu nhất khi thực hiện Mắt Biếc ngoài việc xây dựng kịch bản là làm sao chọn lựa các diễn viên phù hợp.
Thậm chí, vị đạo diễn còn từng thảo luận với ê-kíp là sẽ không bấm máy nếu chưa tìm được diễn viên ưng ý. Sau cuộc casting mở rộng khắp cả nước diễn ra trong bốn tháng với hơn cả nghìn người tham dự, vượt qua năm vòng thử thách, cuối cùng Trần Nghĩa, Trúc Anh, Trần Phong, Khánh Vân và Thảo Tâm mới được xướng tên.
Điểm cộng dành cho nhạc phim và sự trau chuốt trong những khung hình
Chắc hẳn ai cũng đều đã lắng nghe Có chàng trai viết lên cây do ca – nhạc sĩ Phan Mạnh Quỳnh sáng tác, ca khúc chủ đề của phim Mắt Biếc. Sự trau chuốt trong câu từ cùng khả năng lồng ghép âm nhạc phù hợp với cảnh quay là một yếu tố giúp bộ phim thành công hơn.
Bên cạnh đó, những ca khúc như Từ đó, Tôi chỉ muốn nói vang lên khiến cho mọi khán giả như bị hút vào những lời ca chân thật và mộc mạc của chàng trai suốt cả một đời chẳng dành nổi cái liếc mắt cho ai khác ngoài cô gái trong lòng.
Bài hát chủ đề của phim Mắt Biếc
Không chỉ có phần nhạc Việt, xuyên suốt bộ phim khán giả còn được chiêu đãi hàng loạt nhạc phẩm của thập niên bảy mươi giúp khắc hoạ bối cảnh câu chuyện một cách sinh động. Nhà soạn nhạc Christopher Wong thêm một lần nữa đem đến phần nhạc nền nhiều sắc thái và độc đáo.
Phần nhạc kết hợp với phần hình tạo nên những cảnh quay duy mĩ và đầy tính nghệ thuật, thể hiện trọn vẹn vẻ đẹp từ truyền thống đến hiện đại của một Việt Nam mộc mạc nhưng đẹp đến nao lòng.
Đó là vẻ đẹp trong trẻo của ngôi làng Đo Đo, nơi có những phiên chợ đậm nét văn hoá Việt hay đồi sim tím đầy mộng mơ, rực rỡ đến những khung cảnh thành phố Huế nhộn nhịp bên dòng sông Hương hiền hoà, hình ảnh những di tích lịch sử cũng được lồng ghép vô cùng khéo léo.
Đạo diễn Victor Vũ đã thực sự dành trọn vẹn tâm huyết cho bộ phim, khi mỗi khung hình hiện lên đều lột tả rõ sự tỉ mỉ, chăm chút của cả đoàn phim Mắt Biếc nói chung và đạo diễn nói riêng.
Sau tám ngày công chiếu thì Mắt Biếc đã chạm đến doanh thu một trăm tỷ, một con số kỷ lục mà không phải bộ phim chiếu rạp nào cũng có thể làm được. Đông đảo giới chuyên môn lẫn khán giả đều cho rằng bộ phim sẽ là cơn sốt phòng vé cuối cùng của điện ảnh Việt năm 2019.
Mắt Biếc cùng dư âm đọng lại trong lòng khán giả
Sau khi khép lại bộ phim, có lẽ câu thoại đầy thấm thía mà mỗi chúng ta đều nhớ nhất chính là câu nói mà Trà Long đã nói với Hà Lan, thúc đẩy cô nhìn thẳng vào tình cảm và trái tim của mình.
“Đời người có hai thứ đừng nên bỏ lỡ, một là chuyến xe cuối cùng, hai là người thương mình thật lòng”.
Hình ảnh đoạn kết khi Hà Lan đọc xong bức thư của Ngạn và cố gắng đuổi theo trong tuyệt vọng đã khiến người xem không ngừng thở dài, rồi phải thốt lên những tiếng đầy luyến tiếc. Vậy là Hà Lan đã bỏ lỡ cả chuyến xe cuối cùng lẫn người yêu thương cô thật lòng.
Cho dù kết phim đã được thay đổi để giảm bớt sự nặng nề như trong nguyên tác, song với những người hâm mộ đã hiểu rõ tâm lý và cảm xúc của cả Ngạn và Hà Lan thì đều sẽ cảm thấy rõ ràng đó là sự chia ly thật sự trong mối quan hệ của hai người.
Cách thể hiện nhẹ nhàng, ít kịch tính của phim vẫn có thể tạo được động lực ngầm cho khán giả. Khi nhìn vào tình yêu vô vọng của Ngạn, vào những vấp ngã của Hà Lan, khán giả có thể thấy rõ một thông điệp rằng cuộc đời ngắn lắm và nếu yêu thì hãy hành động ngay đi.
Mắt Biếc tuy là một tác phẩm với cái kết buồn đầy giằng xé, dành cho những tình yêu đơn phương nhưng người xem vẫn nhìn thấy đâu đó vẻ đẹp của sự chân thành, hy sinh và tình yêu thương giữa con người với con người.
Nếu như bạn muốn tìm kiếm một bộ phim để lắng đọng lại những ngày tháng cuối cùng trước khi kết thúc một năm thì hãy chọn Mắt Biếc, để được nhìn sâu vào trong cảm xúc của mình và tìm lại những ngày tháng tuổi trẻ trân quý nhất.
Linh Đồng