17 sách hay về thanh xuân. Khuyên đọc quyển Tàn Khốc Mới Là Thanh Xuân, Bước Chạy Thanh Xuân và Mong Thanh Xuân Không Phụ Ước Mơ.
Bước Chạy Thanh Xuân
ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN LÀ KHÔNG BAO GIỜ BỎ CUỘC!
Chúng ta nghĩ rằng chúng ta không thể. Mãi mãi không thể chạm vào vạch đích đó. Như tuổi thanh xuân lỡ mơ mộng và chỉ mơ mộng mà thôi. Không dám thử sức, không dám hết mình. Trong những năm tháng tuổi trẻ ấy, ở khu trọ Chikusei, có 9 chàng trai trẻ tuổi, mang trong mình những trăn trở, những sở thích và tính cách hoàn toàn khác biệt, cùng nhau ngày qua ngày sống một cuộc đời giản đơn, nhạt nhẽo.
Ngỡ như tuổi trẻ của họ sẽ trôi qua mà chẳng có gì đáng nhớ. Cho đến khi chàng trai Kakeru như ngọn lửa sáng xuất hiện khiến đóm tàn trong ý chí của Kiyose – người say mê điền kinh và khao khát trở lại đường đua cháy bừng rực rỡ trong phút chốc. Hai người họ, bằng cách nào đó đã khiến 8 chàng trai khác trong khu trọ Chikusei, những người ban đầu vốn không mấy ưa chuyện vận động và chẳng hề có chút kinh nghiệm nào trong bộ môn điền kinh, bỗng nhiên cũng nuôi mộng Hakone – đường đua được cả Nhật Bản dõi theo và bao người mơ ước được đặt chân đến một lần trong đời. Thanh xuân của họ bắt đầu với ngọn lửa đam mê nhen nhóm rồi rực sáng như thế.
Những giờ tập đẫm mồ hôi, những đánh đổi trong thói quen sinh hoạt và sở thích, những tranh cãi nảy lửa, một quá trình đầy rẫy khó khăn và thiếu thốn. Nhưng những chàng trai trẻ đầy nhiệt huyết ấy chưa bao giờ từ bỏ, ngược lại ngày một khao khát mãnh liệt hơn để chạm đến vạch đích trên đường đua Hakone.
“Cậu có biết lời khen tặng quý giá nhất đối với một người chạy trên đường đua là gì không?
Thay Lời Muốn Nói – Thanh Xuân Tôi
Bạn thân mến, một khi đã cẩm quyển sách này trên tay, cho dù bạn đã đọc qua một số bài viết trong đây hay chưa, hãy cảm nhận chúng với những cảm xúc mới mẻ, riêng biệt.
Bởi ở đây, chúng không chỉ đơn thuần là những trang viết của Quỳnh Hương mà bạn quen biết. Chúng còn là những ghi chép của một thời thanh xuân của Thay lời muốn nói một chặng đường, trong đó có thanh xuân của Quỳnh Hương, của cả chính bạn, và nhiều bạn bè khác..
Đáp Án Của Thanh Xuân
Người ta luôn nói không bao giờ quá muộn để làm mọi thứ. Nhưng có những thứ chỉ xảy ra ở đúng thời điểm của nó. Khi đã bỏ qua, bạn có thể quay lại với nó nhưng gánh theo những nặng nề của tiếc nuối, của những chai sạn theo năm tháng. Có những thứ chỉ có thể diễn ra ở thanh xuân.
Quãng thời gian thanh xuân không hề dài. Ngắn và gấp gáp, thanh xuân luôn buộc bạn phải chạy, chạy đến mệt nhoài vẫn không biết đâu là giới hạn của bản thân, đâu là đích cuối của việc không ngừng cố gắng. Rồi vòng chạy mỗi ngày mỗi khác, dường như ngắn lại nhưng bản thân bạn lại chẳng buồn nhấc chân lên nữa. Cảm xúc bâng quơ và mơ hồ đó, tuổi trẻ ai cũng phải trải qua một lần.
Đáp án của thanh xuân là lời hồi đáp cho những tâm hồn trẻ cảm thấy mệt nhoài giữa xã hội ngày một khắc nghiệt và xô bồ. Những người trẻ khi nhìn thấy đích đến của cuộc đời nhưng quãng chạy ngày một dông dài, lúc bước từng bước vững chắc thì lại tự vấn về ý nghĩa sự tồn tại của bản thân, tình cảm con người với con người, cách sống sao cho được là chính mình..
Tàn Khốc Mới Là Thanh Xuân
Từ xưa tới nay người thế gian cũng thường dùng những lời tốt đẹp nhất để ca ngợi thanh xuân. Nhưng thanh xuân có lúc không như vậy, luôn có rắn độc nấp sau những khóm hoa diễm lệ. Cho nên thanh xuân cũng có mặt tàn khốc của nó – áp lực công việc, niềm bất an trong tình cảm, cảm giác vô định trong cuộc sống, sự đả kích của thất bại, nỗi cô đơn ấm ức khi bị lừa gạt… Những điều đấy đã khiến các bạn trẻ không tìm được phương hướng, thậm chí còn gây ra các hành vi rất cực đoan.
Một bộ phận giới trẻ ngày nay hay cho rằng Phật giáo là tôn giáo dành cho người già, tới bất kì ngôi chùa nào cũng thấy rất nhiều người già đang niệm Phật, dường như không liên quan gì tới giới trẻ. Đây là một lối suy nghĩ sai lầm. Thông qua quá trình tu học Phật pháp 30 năm nay, tác giả thấy rằng: Phật pháp vô cùng hữu ích cho người trẻ!
Tác giả vô cùng đau lòng mỗi khi nhìn thấy người trẻ vì những việc nào đó mà phiền não, bị giày vò, sống không bằng chết. Bởi vậy ông rất mong có thể đem những phương pháp của Phật giáo nói cho họ biết, nguyện cầu có thể giúp giới trẻ đủ dũng khí đối diện với sự tàn khốc của thanh xuân..
Bí Mật Thanh Xuân
“Tôi thường nghĩ về tuổi thanh xuân của chúng tôi.
Đó quả thật là một món đồ chơi có hình thù kỳ quái, thân mình ngắn ngủn kéo theo cái đuôi thật dài, trải rộng như đôi cánh, mãi chẳng chịu rời đi.
Một chiếc đèn vẫn sáng, nhưng một ca khúc đã được hát xong. Một vở kịch còn chưa kết thúc, một tình yêu đã đi đến cuối con đường.
Chúng tôi cúi chào cảm ơn.
Và tấm màn mới chuẩn bị được kéo ra.
Có lẽ đời người chính là như vậy, kết thúc, bắt đầu, lại bắt đầu, rồi lại kết thú Dù thế nào đi nữa, chúng ta cũng phải gánh lấy khổ đau và hạnh phúc của mình, tiến lên phía trước, không quay đầu lại.”
Cô nữ sinh Tiểu Nhĩ Đóa từng gây cảm động lòng người một lần nữa “tái xuất giang hồ” trong tác phẩm văn học mang tên “Bí Mật Thanh Xuân”, thế nhưng nào ngờ đây lại là câu chuyện còn phức tạp hơn cả “Tai Trái”.
Cuộc sống của một người chưa từng yêu thầm thì sẽ không thể nào trở nên hoàn chỉnh được, vì vậy mà chủ đề xuyên suốt trong “Bí Mật Thanh Xuân” là những câu chuyện về thầm yêu, có phải là sẽ rất hấp dẫn hay không? Đan xen giữa tình cảm, âm mưu, lợi dụng và những hiểu lầm không đáng có, Tiểu Nhĩ Đóa và Trương Dạng sẽ cùng nhau đối mặt như thế nào?
Thanh Xuân Của Chúng Ta Sẽ Dài Bao Lâu
Em không biết, nhưng chỉ cần có anh, một phút thôi cũng đủ!
“Điều đáng tiếc nhất của em, đó là dành hết cả thanh xuân, tình yêu, niềm tin của mình cho một người không xứng đáng.
Điều đáng tiếc nhất của anh, đó là chỉ vì những vật chất hào nhoáng, những giây phút giây mù quáng, sa ngã mà đánh mất em.
Điều đáng tiếc nhất của chúng ta, là đã quá nông cạn và trẻ con mà để lỡ mất nhau trong muôn vàn đớn đau và nuối tiếc.
Nhưng nếu thời gian có quay trở lại, em vẫn sẽ chọn yêu anh, dù cho chuyện tình này chẳng hề vui vẻ, nhưng em biết, những năm tháng bên nhau, chúng ta đã sống và yêu nhau bằng một tình yêu chân thành nhất, mà dù chọn người khác, em chưa chắc đã có được.
Nếu được gọi tên thanh xuân của mình, em sẽ đặt tên là ANH!”
Thanh Xuân Của Ai Không Mơ Hồ – Phía Sau Mơ Hồ Là Ánh Sáng
“Để thích ứng với xã hội, để nghênh chiến với thời gian, chúng ta dấn thân vào công việc. Là để khóc. Là để cười. Có người sự nghiệp hưng thịnh, có người tài không gặp thời. Chúng ta sẽ phải từ bỏ một vài giấc mơ, cũng hiểu được rằng có những giấc mơ không thể thành hiện thực. Tiếng khóc trong đêm khuya và sự lăn lộn nơi đất khách đó, đều là cái giá phải trả của thanh xuân.”
Bạn biết không, chúng ta bước vào thế giới này, không ai biết chắc rồi mình sẽ trở thành người như thế nào? Không ai chống được thời gian, cũng không ai trốn tránh được sự khắc nghiệt, tàn nhẫn của đời này, đô thị này. Chúng ta chạy không thoát.
Cuốn sách là những câu chuyện nhỏ về những người bạn năm xưa, những người quen năm cũ, về những kí ức thanh xuân một thời: vất vả, khổ nạn, tổn thương, mơ hồ. Nhưng đó cũng là thanh xuân mà từng người, từng người trong họ đã nỗ lực hết mình, sống hết mình, dùng chính nỗ lực đó để vượt qua sự mơ hồ, sự yếu đuối và sự nghi hoặc của tuổi trẻ.
Thanh Xuân Mình Học Được Gì
“Thanh xuân mình học được gì” là cuốn sách đầu tay của mình – Sâu Đỏ, một tác giả không hề có tên tuổi trong làng văn Việt Nam. Tên sách nói lên tất cả, cuốn sách tập hợp 5 bài học và 20 câu chuyện mà mình đã học được, nghe được trong quãng đời thanh xuân của mình, xảy ra chủ yếu trong khoảng thời gian từ năm 18 đến 29 tuổi. Phần I của cuốn sách bao gồm các bài học về công tác chuẩn bị bước vào đời, về đối diện với thất bại, về lựa chọn khi đứng ở ngã ba đường, về niềm tin vào bản thân, và về việc kết nối các dấu mốc trong cuộc đời. Phần II gồm 20 câu chuyện về con người và cuộc sống mà mình đã cân nhắc chọn lọc kỹ nhằm nêu bật những thông điệp mà mình muốn truyền tải đến mọi người. Một số thông điệp trong số đó là hãy giữ gìn sức khỏe, hãy lịch sự, đọc sách, học ngoại ngữ, bảo vệ môi trường, làm thiện nguyện, không đầu hàng trước số phận, bước ra khỏi vùng an toàn để trải nghiệm những điều mới mẻ, trân trọng tình cảm gia đình, và quan trọng nhất là, hãy sống yêu thương mọi người.
Vốn là một người có một thời gian dài sống mà loay hoay không biết mình muốn làm gì, tác giả cuốn sách đã tích cực trải nghiệm nhiều nhất có thể để tìm ra câu trả lời. Rốt cuộc, ở cuối cuốn sách, tác giả đã tiết lộ mình muốn làm một con người như thế nào trong cuộc đời này. Đó chính là kim chỉ nam, là cái neo về mặt tinh thần để tác giả có thể định hướng các hoạt động trong tương lai. Muôn nẻo đường, một đích đến.
Mong muốn lớn nhất của mình là quyển sách này sẽ có ích với những ai hữu duyên đọc nó, và sau khi đọc, độc giả sẽ thực hành để trở thành một phiên bản tốt hơn của chính mình.
Chuyến Đi Của Thanh Xuân
Ở lưng chừng thanh xuân đột nhiên ta tự hỏi có nhận ra đâu là những gì ta thực sự muốn làm, đâu là những tình cảm đáng cho ta trân trọng, đâu là những cơ hội ta không muốn bỏ qua? Hay ta chỉ tự gò ép bản thân vào những kì vọng của cha mẹ, thầy cô, thậm chí là ánh mắt phán xét của những người mà ta chẳng quen mặt biết tên?
Chuyến đi của Thanh Xuân là cuốn sách Nguyễn Ngọc Thạch viết cho những câu hỏi bỏ ngỏ đó. Chuyến đi của Thanh Xuân – Một chuyến đi tới Đà Lạt, một hành trình tự phát đầy bồng bột hay một chuyến tàu đưa những cô cậu đôi mươi ấy đến với câu trả lời cho ước mơ, cho tuổi trẻ, cho chính bản thân mình.
Cùng với An, Miên, Thịnh, Vũ là những cô cậu đang học năm cuối cấp, với những hàng loạt những vấn đề của học sinh cuối cấp – học hành, tình cảm tuổi học trò, gia đình, bạn bè. Năm cuối rồi học đi chứ yêu đương gì… Đi du học hay ở nhà… Đây là ước mơ của ba mẹ hay của con?
Anh Chính Là Thanh Xuân Của Em
“Quãng thời gian tươi đẹp đó, anh biết tại sao nó được gọi là thanh xuân không?
Bởi vì khi đó, anh đã xuất hiện trong cuộc đời em.”
Thanh xuân, hai chữ giản dị nhất, nhưng cũng chứa đựng nhiều điều khó nói nhất của một đời người. Không có khoảng thời gian nào mà người ta lại khao khát quay trở lại như thời điểm ấy. Khoảng thời gian mà dẫu có buồn nhiều hơn vui, đau lòng nhiều hơn hạnh phúc, tiếc nuối nhiều hơn hài lòng, người ta vẫn muốn quay trở lại, chỉ để được sống trong cảm giác tươi đẹp, gặp được người mình thương năm ấy một lần nữa…
“Anh chính là thanh xuân của em” là một cuốn sách đầy lưu luyến như thế. Khi còn nhiều lắm những day dứt chẳng kịp thổ lộ với một người. Hóa ra ai đó nói đúng, trưởng thành rồi, người ta sẽ chẳng hối hận về những điều mình đã làm, mà hối hận hơn về những điều mình chưa làm.
Những lời chưa nói ấy, biết còn cơ hội nào trong đời để bộc bạch không?
Mắt Biếc
Mắt biếc kể về cuộc tình của Ngạn với cô bạn hàng xóm tên Hà Lan. Cả hai cùng lớn lên ở làng Đo Đo, chung trường, gắn bó qua bao kỷ niệm. Tình bạn dần chuyển thành tình yêu thầm lặng mà Ngạn dành cho cô gái có đôi mắt biếc. Cả hai lớn lên, cùng ra thành phố học. Trong khi Ngạn luôn hướng tới Hà Lan, thì cô lại bị những hào nhoáng của Dũng và sự xa hoa phố thị cám dỗ…
Năm Tháng Vội Vã
Tác phẩm kinh điển bán được 2 triệu bản ở Trung Quốc Tiểu thuyết thanh xuân bán chạy nhất trong lịch sử khiến hàng triệu độc giả phát cuồng.
Hàng trăm hãng truyền thông đề cử, được chuyển thể thành phim truyền hình và phim điện ảnh gây tiếng vang lớn.
Đó chính là bộ tiểu thuyết Năm tháng vội vã của tác giả nổi tiếng Cửu Dạ Hồi.
“ không ai trong chúng tôi có thể trở về ngày xưa, khi đã bước ra khỏi cuộc đời của nhau, chúng ta vẫn sẽ tiếp tục cuộc sống của riêng mình, có thể không còn xuất hiện trong tương lai của nhau nữa. Thế nhưng điều này không có nghĩa là lãng quên, tôi cho rằng chúng tôi đều nâng niu cất giữ đối phương trong lòng mình bởi vì đó là dấu ấn một thời thanh xuân, là thứ đẹp đẽ nhất trong đời chúng tôi.”
Năm tháng vội vã tái hiện tình bạn và tình yêu thuở học trò đam mê nhưng bồng bột của nhóm năm người bạn – Phương Hồi, Trần Tầm, Kiều Nhiên, Triệu Diệp và Lâm Gia Mạt qua lời tâm sự của chính những người trong cuộc.
Thanh Xuân Không Hối Tiếc
Mỗi người có một cách khác nhau để sống những ngày tuổi trẻ, có người dành trọn nó cho những cuộc tình, có người dành trọn nó cho công việc, có người dành trọn nó để tự yêu thương mình, và cũng có những người chia tuổi trẻ của mình ra, để yêu một vài người, sau đó yêu mình, yêu người xung quanh mình, rồi đến một lúc nào đó thích hợp mới tiếp tục muốn yêu thêm một người cho đến hết cuộc đời.
Dù người ta có dành tuổi trẻ của mình cho ai hay để làm gì, thì cũng mong sau này khi đã đủ chín chắn để ngoái đầu nhìn lại, họ cũng sẽ mỉm cười, một nụ cười vô ưu viên mãn.
“Không có giọt nước mắt nào rơi
Vì những thứ, những người không xứng đáng.
Không có nỗi buồn nào vô hạn
Để ủ dột thê lương mọc kín góc tâm hồn!”
Cái người ta hoài công tìm kiếm suốt một thời xanh trẻ, rốt cuộc không phải là một tình yêu điên cuồng mù quáng, lại càng không phải là những thứ vật chất phù du. Cuối cùng khi đi hết đoạn đường đầy tin yêu và khát vọng, người ta chỉ mong thấy được sự thanh thản bình yên trong sâu thẳm lòng mình.
Chúc bạn có một thanh xuân không hối tiếc!
– Du Phong
Mong Thanh Xuân Không Phụ Ước Mơ
“Mười năm sau tớ sẽ làm một cô giáo thật tuyệt vời, luôn yêu thương, che chở học sinh, không trách mắng học sinh bao giờ.”
“Mười năm nữa tớ sẽ trở thành một đại luật sư ngầu như mẹ tớ.”
Bạn đã từng như vậy chưa? Đã từng dõng dạc tự tin tuyên bố với cả thế giới về ước mơ của mình dù khi đó bạn mới chỉ là một đứa trẻ đang ê a học thuộc bảng chữ cái?
Rồi mười năm sau bạn trở thành người như thế nào? Bạn vẫn đang trên hành trình theo đuổi hoài bão từ thuở tấm bé hay đã lãng quên đi sơ tâm ban đầu, trở thành người tầm thường, nhạt nhòa tới mức chính bạn cũng không thể nhận ra?
Con người cũng giống một cái cây, nếu bản thân hạt giống không có khát vọng lớn lên, nó mãi mãi chẳng thể trưởng thành được. Nếu tuổi trẻ của bạn là chuỗi ngày không ngừng ủ ê, mất phương hướng, thiếu động lực, nhiều khả năng tương lai của bạn sẽ toàn những câu “Giá như”…
MONG THANH XUÂN KHÔNG PHỤ ƯỚC MƠ của nhà sáng lập Tập đoàn Giáo dục Khoa học Kỹ thuật Tân Đông Phương Du Mẫn Hồng không phải cuốn sách giúp bạn tìm ra ước mơ, chỉ bạn cách duy trì khát vọng, cuốn sách sẽ đưa bạn trở về những ngày thơ bé với niềm tin, niềm hy vọng vào tương lai. Ở nơi đó, bạn được thỏa sức vẫy vùng trong thế giới của đam mê, của nỗ lực, của những khát vọng chưa từng bị vùi lấp.
Nếu cuốn sách này, đưa bạn về thanh xuân, thêm một lần đôi mươi, bạn sẽ không phụ ước mơ của mình chứ?
Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi
Tuổi thanh xuân ấy, phải chăng như một cơn mưa rào…
Năm chàng trai Tạ Minh Hòa, Tạ Mạnh Học, Liêu Anh Hoằng, Trương Gia Huấn, Kha Cảnh Đằng, năm tính cách khác biệt nhưng mang “nhiệt huyết nam nhi tưng bừng” của mình yêu cùng một cô gái thanh tú, ngoan hiền và học giỏi nhất lớp, Thẩm Gia Nghi.
Tuổi thanh xuân ấy,
Kha Cảnh Đằng – “chuyên gia quậy phá đứng đầu bản danh sách đen” không bao giờ bị đánh bại bởi những hình phạt do thầy cô đưa ra nhưng lại cảm thấy tự ti xấu hổ khi đứng trước Thẩm Gia Nghi.
Tuổi thanh xuân ấy,
Chiếc áo học trò của Kha Cảnh Đằng đầy những dấu mực xanh do đầu bút của Thẩm Gia Nghi đâm vào…cho đến khi anh quay lại.
Một lần để nói: “Kha Cảnh Đằng, tớ bảo này, hôm qua ngoài cửa nhà tớ có một con chó hoang, tên là Tiểu Bạch…”. Lần khác để hỏi: “Cậu làm gì mà ngủ say như chết vậy, hôm qua thức đêm hả?”
Những chấm mực xanh kia nhưng những chấm kỷ niệm, nhỏ thôi, từng chút một nhưng trên nền áo trắng tinh khôi, nó thật nổi bật, phải không?. Tuổi thanh xuân của một đời người cũng vậy, thoáng đến rồi lại lặng lẽ qua đi nhanh chóng, nhưng những gì ở lại, thật làm ta không thể nào quê
5 Centimet Trên Giây
5cm/s không chỉ là vận tốc của những cánh anh đào rơi, mà còn là vận tốc khi chúng ta lặng lẽ bước qua đời nhau, đánh mất bao cảm xúc thiết tha nhất của tình yêu.
Bằng giọng văn tinh tế, truyền cảm, 5 centimet trên giây mang đến những khắc họa mới về tâm hồn và khả năng tồn tại của cảm xúc, bắt đầu từ tình yêu trong sáng, ngọt ngào của một cô bé và cậu bé. Ba giai đoạn, ba mảnh ghép, ba ngôi kể chuyện khác nhau nhưng đều xoay quanh nhân vật nam chính, người luôn bị ám ảnh bởi kí ức và những điều đã qua…
Khác với những câu chuyện cuốn bạn chạy một mạch, truyện này khó mà đọc nhanh. Ngón tay bạn hẳn sẽ ngừng lại cả trăm lần trên mỗi trang sách. Chỉ vì một cử động rất khẽ, một câu thoại, hay một xúc cảm bất chợt có thể sẽ đánh thức những điều tưởng chừng đã ngủ quên trong tiềm thức, như ngọn đèn vừa được bật sáng trong tâm trí bạn. Và rồi có lúc nó vượt quá giới hạn chịu đựng, bạn quyết định gấp cuốn sách lại chỉ để tận hưởng chút ánh sáng từ ngọn đèn, hay đơn giản là để vết thương trong lòng mình có thời gian tự tìm xoa dịu.
Điệu Vũ Bên Lề
Tác phẩm The Perks of being a Wallflower (wallflower là tiếng lóng để chỉ những kẻ e thẹn, nhút nhát) khi chuyển thể thành phim mang tên Đặc quyền của e thẹn là một câu chuyện cảm động về sự mất mát, tình yêu, nỗi sợ hãi và hy vọng. Truyện đề cập đến những khía cạnh nhân văn của tình bạn ở ngấp nghé lứa tuổi trưởng thành. Tình bạn kỳ lạ và cảm động đã giúp một cậu bé nhút nhát, gặp vấn đề về tính cách trở nên tự tin và yêu cuộc sống. Tại Việt Nam, bộ phim đã gây được nhiều tiếng vang trong giới trẻ.
Cuốn sách được viết dưới dạng độc thoại qua những bức thư Charlie gửi cho một người bạn tưởng tượng. Charlie là một cậu bé sống nội tâm, phải chịu mất mát lớn trong quá khứ. Charlie bước vào trường trung học với nỗi sợ hãi, bơ vơ không bạn bè. Tại trường học mới, cậu gặp hai anh em nhà Sam và Patrick. Sam xinh đẹp, mạnh mẽ, cá tính nhưng mắc phải nhiều sai lầm trong quá khứ, còn Patrick vui vẻ, nhanh nhảu, hòa đồng nhưng giấu kín chuyện mình là một người đồng tính.