Thể loại: ngôn tình
Trạng thái: Full
Đánh giá: 9/10
Anh hỏi cô: “Phải hay không bởi vì quá quen thuộc, tớ ngược lại không thể nhìn ra tâm tư của cậu?” Cô nở nụ cười quen thuộc với anh đã mười lăm năm , nhẹ nhàng trả lời: “Bởi vì, cậu không yêu tớ.”
“..là bạn tốt, là bạn thân, chỉ riêng không thể làm bạn gái.”-Bùi Thượng Hiên
Có những người không bao giờ có thể quên được tình đầu, họ sinh ra như chỉ để yêu một người, dù đau khổ nhưng không thể ngăn cản nổi con tim. Họ như con thiêu thân lao vào đau thương để rồi chỉ nhận lại những vết thương đau nhói.
Lê Ly và Bùi Thương Hiên là bạn thân thời đi học. Anh chính là tình đầu của cô nhưng thứ tình cảm ấy lại bị cô đóng chặt không dám thổ lộ. Cô lo sợ, sợ rằng khi những điều giấu kín trong tim ấy bị phơi bày, giữa họ còn lại gì đây.
Cô chờ anh mười lăm năm thanh xuân, mấy ai có thể kiên trì đến mức ấy. Cuối cùng anh cũng phát hiện ra trong anh cô không chỉ là người bạn thân thiết mà chính là người anh yêu vô cùng. Ấy vậy cuộc đời éo le, họ lại vẫn mất nhau.
Liễu Thiên Nhân, không thể không nhắc đến anh. Thực lòng mình vẫn mong nam phụ cùng nữ chính bên nhau hạnh phúc. Anh đặt một lòng một dạ yêu thương cô, ngay từ lần đầu gặp cô, anh đã biết mình đã yêu cô thật rồi. Nhưng tiếc thay cách biểu đạt tình cảm của anh gây bao hiểu nhầm, mười lăm năm yêu trong âm thầm khổ đau.
Cũng có thể, trong cuộc sống này, người thật lòng yêu thương ta, ta lại chỉ biết cảm kích chứ không thể yêu, để rồi cứ lao đầu vào tình yêu mà chỉ mình tự biên tự diễn.
“Anh chậm rãi trưởng thành, thiếu niên của ngày xưa mất đi; tình yêu và ngưỡng mộ của cô từ ngày đó mà bắt đầu, dùng mười lăm năm thời gian chờ đợi anh trở về nhặt lên nỗi niềm tương tư mà anh đã đánh rơi…”
“Cô kéo ra ngăn kéo, sắp xếp gọn gàng mười lăm cuốn sổ nhật kí vốn đã khóa bày tỏ nỗi lòng của Lê Ly. Cô chưa từng yêu cầu công bằng, yêu thầm trước giờ đều là chuyện một người, Bùi Thượng Hiên không sai.
Anh không yêu cô, mà cô chỉ yêu anh, đơn giản như một cộng một bằng hai. Nhưng là tình cảm cũng không phải tăng giảm thặng dư dễ dàng như vậy, dù cho dùng tới vi phân và tích phân cũng giải không ra nguyên cớ.
Cho nên Lê Ly không oán trời trách đất, đây là lựa chọn cô cam tâm tình nguyện, đến sông Hoàng Hà lòng cũng bất tử.”
Mình để link truyện đây nhé: http://webtruyen.com/muoi-lam-nam-cho-doi-chim-di-tru/